● Hoàng Hậu – Phu Nhân – Mệnh Phụ – Đại Cô. Theo người Trung-hoa xưa, vợ của vua thiên tử gọi là “hoàng hậu”; vợ của vua các nước chư hầu, phiên thuộc, gọi là “phu nhân”. “Mệnh phụ” là tiếng dùng để chỉ cho các bà vợ của các quan, hoặc các bà trinh thục hiền đức trong dân chúng, được triều đình phong tước, ban thưởng. “Đại cô”:nguyên chữ Hán viết là “đại gia”, nhưng chữ “gia”ở đây phải đọc là “cô”. “Đại cô”là tiếng gọi dành cho người đàn bà tài đức kiêm toàn, được triệu vào cung làm thầy của hoàng hậu.
Phu Nhân
Bộ từ điển: Chú Thích Phật Học - Pháp Thí Hội

Long Thơ Tịnh Độ - HT Hành Trụ Dịch
Kinh Đại Bát Niết Bàn ( Bộ 2 Tập ) - HT Trí Tịnh Dịch
Kinh Mi Tiên Vấn Đáp - HT Giới Nghiêm Dịch
Liên Hoa Nguyệt San (Huế) - Hội Tăng Già Trung Việt
Đường Về Cực Lạc - HT Trí Tịnh
Kinh Di Đà Hợp Giải - Như Hòa Dịch