Xưa có ít người lái buôn cùng đi buôn bán với nhau. Một chuyến đi, nghỉ giữa đường, tự nhiên con lạc-đà chết. Trên lưng lạc-đà chở nhiều thứ trân-bảo, vải tốt và các tạp-vật. Nay lạc-đà chết các vật phải mang xuống để lột da. Lột rồi người chủ đi bảo hai người đệ-tử ở lại: “Các anh ở lại coi da lạc-đà này cho khéo, đừng để bị ướt, rữa nhé!”
Sau đó trời mưa, hai người ngây-ngô đem hết vải tốt che tấm da, làm vải tốt hỏng hết; nếu tính giá vải với giá da, thì đắt hơn ngọc! Ngu-si mới đem vải tốt che da vậy!
Người đời cũng thế. Người không sát-sinh như tấm vải tốt, da lạc-đà như của-cải; trời mưa ướt rữa như kẻ phóng-dật làm bại-hoại hạnh lành. Giới không sát-sinh là nhân tốt hơn hết của Pháp-thân[i] Phật. Song, không chịu tu, chỉ đem của-cải xây các tháp-miếu, cúng-dàng chúng Tăng, bỏ gốc lấy ngọn, không cầu căn-bản như thế được phúc ít-ỏi, và có thể sẽ phải lưu-chuyển trong năm ngả, không tự ra khỏi được. Các người tu-hành phải tinh-tâm giữ giới bất sát!
[i] Pháp-thân: Tấm thân chung cùng trong sự-sự, vật-vật. Xem quyển Bước Đầu Học Phật giải rõ

Sáu Cửa Vào Động Thiếu Thất - Trúc Thiên Dịch
Danh Từ Thiền Học Chú Giải - HT Duy Lực
Long Thơ Tịnh Độ - HT Hành Trụ Dịch
Công Đức Niệm Phật - HT Tịnh Không
Tuệ Trung Thượng Sĩ Ngữ Lục Giảng Giải - HT Thanh Từ
Vô Ngã Là Niết Bàn - HT Thiện Siêu
Kinh Di Đà Hợp Giải - Như Hòa Dịch
Trung Quán Luận - ĐS Ấn Thuận
Kinh Kim Cang Giảng Giải - HT Thanh Từ
Hoa Nghiêm Kinh Thám Huyền Ký ( Bộ 3 Tập ) - Cs Nguyên Huệ Dịch